Tâm sự nhà giáo dạy Văn (Cô Nguyễn Thị Hồng – GV Tổ Ngữ Văn)

Lượt xem:

Đọc bài viết

Chúng tôi những giáo viên dạy Văn

Dệt ước mơ từ những mảng màu sáng tối
Tình yêu thương gửi vào trang giáo án
Những đêm khuya thao thức soạn bài

Nhói lòng khi phố huyện lên đèn
Mang mùi riêng của quê của đất
Cô gái nhỏ đợi tàu khuya xa khuất
Nuôi ước mơ về thế giới muôn màu.

(Minh hoạ Truyện Kiều – Hoạ sĩ Phạm Đức Hạnh)

 

Trang giáo án gửi đến thế hệ mai sau
Lá cờ đỏ tung bay phất phới
Cách mạng về cuộc đời đổi mới
Phiềng Sa tấp nập, Mị đi chơi xuân.

Có những trang lật giở bần thần
Hồ Xuân Hương một đời cô lẻ
Bạo lực gia đình muôn hình muôn vẻ
Người đàn bà tứ tuần, chiếc thắt lưng da
Quật vào lòng ta vết roi bỏng rát

Cũng có hôm cô trò lắng nghe biển hát
Dữ dội và có cả dịu êm
Cuộc đời này đẹp lắm các em…
Và tuổi trẻ là những tháng ngày đẹp nhất
Hãy sống nhanh, sống hết mình nhưng đừng sống gấp
Thiên đường nơi mặt đất chứ đâu xa.

Những mảnh đời, những số phận mở ra
Cho ta biết yêu và biết giận
Biết vị tha, biết cho và biết nhận
Biết cuộc đời cần lắm những bàn tay.

Trang giáo án trăn trở biết bao ngày
Cái đẹp có thể ươm mầm từ cái xấu
Từ những khổ đau, đôi khi còn ẩn dấu…
Nâng niu mật ngọt dâng đời
Chúng tôi là giáo viên dạy Văn.